Chúa nhật 25 TN – A – CĐ
Is 55,6-9; Pl 1,20c-24.27a;
Mt 20,1-16a
“GHEN TỊ” - KẺ THẦM LẶNG GÂY CHIA RẼ
TRONG ĐỜI SỐNG GIA ĐÌNH
Cộng đoàn thân mến! Người Do Thái cũng có quan niệm về con
cái nối dõi, nối dõi như người Việt chúng ta. Người con trưởng thường được thừa
hưởng quyền trưởng nam, được xức dầu và được thừa hưởng nhiều của cải vật chất,
cũng như quyền lực trong gia đình, dòng tộc. Chính điều bất công này làm nảy
sinh não trạng bài trừ con trưởng. Họ cho rằng người con thứ cũng phải được thừa
hưởng gia tài và quyền lợi như người con trưởng.
Nhìn rộng hơn, Dân Ítraen cho rằng họ là người con trưởng của
Thiên Chúa, nên họ có thể được thừa hưởng mọi ân sủng và quyền năng của Ngài.
Chúa Giêsu đã kể dụ ngôn Người thợ vườn nho để chống trả lại não trạng này và nhấn
mạnh người con thứ, tức là dân ngoại, cũng được thừa hưởng gia tài như con trưởng.
Thưa
cộng đoàn! Dựa vào hình ảnh người con trưởng và con thứ đó, trong bài chia sẻ
này với cộng đoàn con chỉ nói một khía cạnh nhỏ với chủ đề: Ghen tị - kẻ thầm lặng gây chia rẽ trong đời
sống gia đình.
Trong
cuộc sống gia đình, ghen tị vốn là một thói xấu, một điều tệ hại mà không gia
đình nào mong muốn. Nhiều gia đình chỉ vì con cái ghen tị nhau mà biết bao đau
thương đổ vỡ xảy ra. Cha mẹ con cái không nhìn mặt nhau, thậm chí nhiều gia
đình còn đưa nhau ra tòa chỉ vì tranh chấp gia tài, quyền lợi, vật chất… Thật vậy,
ghen tị là kẻ âm thầm gây ra chia rẽ người với người, thân bằng quyến thuộc,
cha mẹ, con cái, anh chị em…là cơ hội để ma quỷ chiếm đoạt và thống trị lòng
người.
1. Trước hết ghen tị khép lại tương lai của chúng ta.
Con
đầu của A-đam và Ê-va là Ca-in đã tức giận khi Thiên Chúa chấp nhận lễ vật của
A-ben nhưng lại không chấp nhận lễ vật của ông. Ca-in có thể khắc phục hoàn cảnh
này vì Thiên Chúa đã cảnh tỉnh ông: “Tội lỗi, tức lòng ghen tị đang nằm phục ở
cửa, nó thèm muốn ngươi, nhưng ngươi phải chế ngự nó.” (St 4,7b). Tuy vậy,
Ca-in đã không chế ngự được lòng ghen tị, ông đã giết em mình (St 4,4-8). Hành động
đó đã khép lại tương lai của ông và dòng dõi ông. Bởi chính máu của em ngươi đã
kêu thấu đến ta và ngươi bị nguyền rủa bởi chính đất đã từng há miệng hút lấy
máu em ngươi do chính ngươi đổ ra. (St4,11)
Một
khi chúng ta để cho lòng ghen tị thống trị, điều tệ hại nào cũng có thể xảy đến.
Anh chị em đấu đá, kiện tụng, chối bỏ nhau…Tất cả những hậu quả gây ra khép lại
tương lai của chúng ta và con cái và gia đình chúng ta. Đó là những vết thương
mà thời gian cũng không dễ gì có thể hàn gắn lại.
2. Kế đến ghen tị gây tổn thương cho tâm
hồn chính mình và hãm hại người khác.
Thật
vậy, một khi ta ghen tị là lòng ta đã tức tối và bất an. Bao nhiêu câu hỏi đặt
ra: Tại sao tôi cũng là con, nó cũng là con mà ba mẹ cho nó nhiều hơn cho tôi?
Để rồi, từ những tổn thương đó, lòng ghen tị dâng trào, khiến ta hành động cách
mù quáng, theo sự xúi dục của ma quỷ. Câu chuyện Mười người anh của Giuse cho
thấy điều đó. Lòng ghen tị của các anh ông đã dâng tràn khi thấy ông được cha thương yêu hơn. Họ càng
ghét Giuse hơn khi nghe ông kể về những giấc mơ mang ý nghĩa tiên tri của mình.
Thậm chí họ còn muốn giết ông. Cuối cùng, họ bán ông làm nô lệ và tàn nhẫn khiến
cha tin rằng Giuse đã chết (St 37,4-11, 23-28, 31-33).
Vâng!
Thưa cộng đoàn! Ghen tị là cảm giác tức tối với người khác vì những gì họ có
như tài sản, sự thịnh vượng, lợi thế v.v. Sự ghen tị không chỉ nói đến cảm giác
muốn được bằng người khác mà còn muốn chiếm đoạt những gì họ có. Lòng ghen tị
có thể gây ra những hậu quả vô cùng tai hại. Những trường hợp trên cho thấy nó
dẫn đến sự thù ghét, bất công và hành vi giết người.
Các
bạn trẻ thân mến, nhiều cặp vợ chồng trẻ lấy nhau không biết tự nỗ lực làm ăn kiếm sống mà cậy dựa vào tiền bạc của cải của gia đình bên vợ, hoặc chồng.
Nhưng khi những mong mỏi đó chẳng may không được cha mẹ đôi bên đáp ứng, hoăc bị
từ chối, hoặc phân chia gia tài không theo ý mình thì ngay lập tức sự ghen tức
xảy ra. Để rồi, từ đó gây ra biết bao đổ vỡ trong tương quan huynh đệ. Thậm chí
vợ chồng cũng vì thế mà cãi cọ, ly tán.
Vậy
làm cách nào để chúng ta có thể chữa trị lòng ghen tị. Con xin được gợi ý với cộng
đoàn 3 điểm sau:
1. Chấp nhận quyền năng tự quyết của Thiên Chúa
Thiên
Chúa có quyền định đoạt về những gì là của Thiên Chúa. “Trời cao hơn đất chừng
nào, thì đường lối của ta cũng cao hơn đường lối các ngươi và tư tưởng của ta
cũng cao hơn tư tưởng của các ngươi bấy nhiêu.” (Is55,9). Thiên Chúa ban quyền
làm chủ gia đình cho ba mẹ chúng ta, cho dù họ chỉ là những con người yếu đuối,
tội lỗi, bất toàn. Nhiều khi con cái muốn tác động vào ba mẹ để ba mẹ có thể ưu
tiên hơn cho mình. Con nào mà chẳng là con, dù trai hay gái. Ba mẹ chúng ta đã
vất vả cả đời để sinh thành, dưỡng dục và lo lấy vợ gả chồng cho chúng ta. Vậy
mà một khi đã thành gia thất, chúng ta không những không biết báo hiếu chăm lo
cho các ngài lại còn chăm chăm chỉ muốn cái gia tài, cho dù nhiều cha mẹ không
còn gì để cho nữa. Hãy tôn trọng quyền định đoạt, tự quyết của ba mẹ vì các
ngài là người được Thiên Chúa ủy quyền để chăm lo cho chúng ta.
2. Sống đức Mến triệt để.
2. Sống đức Mến triệt để.
Thánh
Phao-lô nói rõ trong thư thứ 1 gửi tín hữu Cô-rin-tô: “Đức mến thì nhẫn nhục,
hiền hậu, không ghen tương, không vênh vang, … (1Cr13,4-5). Chính vì thế, Đức mến
thúc đẩy chúng ta vui với người vui, khóc với người khóc (Rm 12, 15). Nghĩa là
chúng ta biết đồng cảm, chứ không ghen tuông, ích kỷ chỉ muốn thu góp cho mình.
Thật
vậy, có của cải vật chất, có quyền lực,… nhưng đánh mất tình yêu trong tương
quan huynh đệ, anh chị em thì đời sống chúng ta còn ý nghĩa gì. Bởi chúng ta sống
là sống với, sống cùng trước hết là anh chị em trong gia đình. Nếu những người
thân yêu mà chúng ta không sống được thì làm thế nào chúng ta có thể sống yêu thương tha nhân được.
3. Sống là Đức Ki-tô và chết là một mối lợi. (Rm1,21)
Một
khi để cho lòng ghen tị làm chủ, chúng ta sẽ bấp chấp tất cả, đánh đổi tất cả để
có được thứ này thứ kia. Cha mẹ cho chúng ta nhiều thứ, nhưng những thứ ba mẹ
cho chúng ta không quan trọng bằng chúng ta có ba có mẹ để yêu để thương, để hờn
để giận, có anh chị em để chia sẻ, chăm sóc. Gia đình là điều gì đó thiêng
liêng biết bao mà Thiên Chúa ban tặng cách nhưng không. Nếu chúng ta chỉ để cho
lòng ghen tị thống trị mà đánh mất gia đình điều đó có đáng không. “Mối lợi duy
nhất của chúng ta là Đức Ki-tô” chứ không phải của cải vật chất hoặc những ơn
ban của Người. Đức Ki-tô đó là ai, không ai xa lạ cả. Đức Ki-tô hiện diện ở những
người chúng ta sống với, sống cùng, và sống cho. Đó là gia đình.
Vâng
! Thưa cộng đòan! Ai mà lại chẳng muốn gia đình mình hạnh phúc, ai mà lại chẳng
muốn gia đình mình được êm ấm, an bình. Vậy
thì đừng để cho lòng ghen tị - kẻ thù âm thầm gây chia rẽ trong đời sống gia
đình thống trị lòng ta. Thánh Phao-lô nhắc nhở: Chúng ta đừng tìm hư danh, đừng
khiêu khích nhau, đừng ghen tị nhau (Gl 5,26). Thật khó để không ghen tị nhau.
Nhưng nếu chúng ta biết tin tưởng và xác tín vào quyền tự quyết của Thiên Chúa,
biết sống yêu thương và quan trọng là chúng ta có sống là sống cho Chúa, có chết
cũng là chết cho Chúa thì ắt hẳn lòng ghen tị sẽ bị diệt trừ.
MA.PHUC,sss
MA.PHUC,sss
0 nhận xét:
Đăng nhận xét