Truyện ngắn MẤY TRÁI MÍT TỐ NỮ CỦA BA

Truyện ngắn
 MẤY TRÁI MÍT TỐ NỮ CỦA BA


Con đi tu.
Má ôm con khóc.
Ba lặng lẽ bước ra sau vườn.

***
Từ ngày con đi, bá má rơi vào cảnh thiếu thốn, phải chắt chiu tiết kiệm từng đồng vì thu nhập chính của gia đình đã không còn.

***
Trước ngày con được vào Tập Viện, má gọi điện lên hỏi:
-        Má có phải vào Dòng biếu cha giáo ít tiền để cha quan tâm con hơn không?
-        Nhà tu mà má cứ nghĩ như ngoài đời vậy. Không cần vậy đâu má. - Con cười.

***
Sau ngày khấn, con về thăm nhà, mang theo thư mời đóng góp Xây dựng Nhà Dòng. Ba má nhìn nhau. Thì mình cho Chúa cả đứa con duy nhất, giờ có còn gì mà không tiếc với Chúa nữa.

***
Rồi con đi.

***
Đã mấy tháng con không về thăm nhà.
Sau vườn có cây mít tố nữ sai trái. Ba hái dành dụm cả tuần được hơn một bao, rồi lặn lội hơn 80 cây số lên Dòng thăm con, nhân dịp đó cũng biếu các cha mấy trái mít quê nghèo.

***
Vừa đến trước cổng nhà Dòng, bỗng đâu một đứa bé từ trong hẻm chạy ào ra đường, ba thắng gấp. Té nhào xuống đất. Mấy trái mít như biết đùa đua nhau ùa ra khỏi bao để trốn chạy, lăn tràn ra khắp mặt đường. Chẳng quan tâm đến tay chân bê bết máu, ba vội vàng gom mấy trái mít trở lại bao như thể sợ tình yêu thương dành cho con chạy mất.

***
Tiếng chuông cổng reo lên. Thầy quản lý ra mở cổng.
-        Trời đất ơi! Tay chân ông cố sao mà máu me không vậy nè. Để con lấy bông gòn băng lại cho. Nhiễm trùng chết.
-        Không sao đâu thầy. Chỉ té nhẹ thôi. Con ở quê làm rẫy tay chân chảy máu là chuyện thường. Một lát nữa là máu khô. À! Con có mấy trái mít tố nữ nhà trồng biếu quý thầy, quý cha ăn lấy thảo.
-        Úi trời! bữa nay có lộc ăn mít. Hồi sáng mới có người cho hai trái mít Thái to đùng, giờ ông cố cho thêm cả bao mít tố nữ. Mít của ông cố trồng chắc ngon hơn mít Thái rồi. Thời buổi này mít Thái toàn thuốc không, ăn cũng sờ sợ. Cám ơn ông cố. Quý hóa quá.

***
Thầy báo tin có ba đến thăm, con mừng rỡ ra đón tiếp. Vừa gặp mặt con, ba nói:
-        Má con nhớ con, biểu ba lên thăm con. Sao lâu nay con không về thăm ba má?”
-        Dạ, con bận học! - Rồi hai cha con để lại bầu khí im ắng như những khi cùng ăn cơm ở nhà.
Thăm con được vài phút, chưa kịp uống ngụm nước, tiếng chuông báo đến giờ kinh, ba lấy từ trong túi ra một cuộn mấy tờ vé số, được cột cẩn thận bằng một sợi dây thun. Gỡ cuộn giấy vé số, ba lấy ra ngoài tờ giấy bạc năm trăm ngàn, đưa cho con, rồi nói:
-        Cái này là của ba má đóng góp chút ít cho việc xây dựng nhà Dòng.
-        Sao ba mua vé số chi? Đã không có tiền rồi.
-        Thì lỡ may trúng số, ba má có nhiều hơn để đóng góp cho nhà Dòng. Ba má chỉ có nhiêu đây, con gửi cho cha. Thôi ba về, con vô đọc kinh kẻo trễ.
Ba quay lưng ra về. Cái áo trắng bạc màu còn dính đầy máu. Hai ống quần bên thấp bên cao, chỗ đầu gối lủng một lỗ, nhìn thấy cả máu ở phía trong. Con xót lòng, quay mặt đi cố giấu những giọt nước mắt.

***
Chiều. Các thầy khui mấy trái mít ra ăn tráng miệng.
-        Trời! Mít gì mà toàn xơ không vậy nè! Cả bao mít chỉ được có một đĩa - Giọng ngạc nhiên của ông thầy quản lý.
-        Thôi bổ hai trái mít Thái ra ăn cho rồi.
Đĩa mít tố nữ của ba đặt cạnh đĩa mít Thái vàng ươm, để chính giữa bàn cơm. Mọi người nhìn nhau chẳng ai nói gì. Con cúi gầm mặt xuống đất. Lòng con bỗng dưng giận ba kinh khủng. Phải chi ba đừng lên đây!

***
Tối. Chầu Thánh Thể.
Nhìn vào Thánh Thể Chúa trong ánh sáng mờ ảo của những ngọn nến, bỗng hình ảnh của ba má hiện lên trong con. Con đã quá thờ ơ trước tình yêu vô bờ bến của ba má. Cả một bao mít chỉ được có một đĩa, nhưng đó là tất cả gia tài tình yêu mà ba má có thể dành cho con. Một lời nói đâu đó bỗng vang lên bên tai con: “Phải cố gắng tu cho tốt, vì đó là món quà tốt nhất mà con có thể làm để báo hiếu cho ba má.”
Hai mắt con bỗng nhòe đi, nước mắt chảy xuống khóe miệng. Mặn đắng. Con ngửi thấy mùi mít tố nữ thoảng qua. Tạ ơn Chúa vì con còn có ba có má để hờn để giận, để yêu để thương.


MA.PHUC, sss
Share:

CHÚA NHẬT 14 TN – A –TN Dc 9,9-10; Rm8,9.11-13; Mt 11,25-30 MẦU NHIỆM NƯỚC TRỜI CHỈ DÀNH CHO NHỮNG AI CÓ TÂM HỒN KHIÊM NHƯỜNG

CHÚA NHẬT 14 TN – A –TN
Dc 9,9-10; Rm8,9.11-13; Mt 11,25-30

MẦU NHIỆM NƯỚC TRỜI CHỈ DÀNH CHO NHỮNG AI CÓ TÂM HỒN KHIÊM NHƯỜNG 


Thầy chào tất cả các em thiếu nhi! Để mở đầu cho bài chia sẻ hôm nay thầy sẽ kể cho các em nghe một câu truyện về việc Chúa gọi Vua Đavít.
Ngày xưa, Dân Do thái không có Vua, mà chỉ có một mình Thiên Chúa làm vua. Đứng đầu đất nước làm cầu nối giữa Thiên Chúa và dân chúng là các thủ lãnh. Vào thời tiên tri Samuen làm thủ lãnh dân chúng bất phục tùng Thiên Chúa đòi có vua. Dân chúng buộc tiên tri Samuen tôn ông Saun làm vua. Tuy vậy chưa làm vua được bao lâu thì vua Saun bị Thiên Chúa từ bỏ vì tội không vâng lời Thiên Chúa. Sau khi vua Saun bị quân Philitinh giết chết, dân chúng đòi có vua mới lên thay. Tiên tri Samuen cầu nguyện với Đức Chúa ban cho một vua khác. Thiên Chúa báo với Samuen đến nhà ông Giêsê ở Bêlem để xức dầu phong vương cho một trong 8 người con của ông để tôn phong lên làm vua. Khi đến nhà ông Giêsê, vừa nhìn thấy các con trai của ông ai cũng to lớn vạm vỡ, ông nghĩ đây chính là người Thiên Chúa chọn làm vua. Nhưng Đức Chúa đã cản ông. Cứ như vậy, các con ông Giêsê lần lượt đi ngang qua ông Samuen để ông xức dầu. Nhưng Đức Chúa không chọn. Ngài phán đừng nhìn theo dáng vóc bên ngoài của chúng vì Thiên Chúa không nhìn theo kiểu người phàm, người phàm chỉ nhìn thấy những điều mắt thấy còn Đức Chúa thấy tận đáy lòng. Cuối cùng ông Samuen hỏi ông Giêsê còn đứa con nào không. Ông trả lời còn con đứa út đang chăn chiên ngoài đồng. Và ông Samuen được Thiên Chúa thúc đẩy đã xức dầu tấn phong Đavít làm lên làm vua. Tuy bề ngoài Đavít chỉ có thân hình bé nhỏ, mái tóc vàng và chỉ là một cậu bé chăn chiêm mà thôi.
Sau này, nhờ vào ơn Chúa và sự tài giỏi, vua Đavít đã chiến thắng và đẩy lui quân Philitinh ra khỏi bờ cõi, chiếm được thành Giêrusalem làm thủ đô, thống nhất đất nước. Tuy tài giỏi nhưng vua Đavít luôn khiêm tốn và đạo đức, vì thế mà ngay khi đất nước được yên hàn, Đavít liền nghĩ đến việc xây cất một Đền thờ làm nơi thờ phượng Thiên Chúa cho xứng đáng.
Thiếu nhi thân mến! Thiên Chúa không nhìn theo kiểu người phàm, người phàm chỉ nhìn thấy những điều mắt thấy còn Đức Chúa thấy tận đáy lòng. Chính vì nhìn thấy tận đáy lòng Ngài biết Đavít là người khiêm nhường nên Ngài đã chọn Đavít làm vua. Cũng vậy, sau khi Chúa Giêsu đến thế gian, Người không chọn những ai tài giỏi hay kiêu ngạo làm môn đệ mà lại chọn những người bé mọn, khiêm nhường làm môn đệ. Vậy những người khiêm nhường là những người như thế nào mà Chúa lại chọn làm môn đệ Chúa?
Trước hết, người khiêm nhường là những người bé mọn. Bé mọn không chỉ là thiếu nhi, con nít mà còn là những người sống bên lề xã hội, những người không có tiếng nói, những người nghèo. Người khiêm nhường là những người luôn biết tín thác vào lòng thương xót của Thiên Chúa. Không tự cao tự đại, không ỉ lại vào sức mình. Thật vậy nói như thánh Phêrô: “Chúa chống lại kẻ kiêu căng và ban ơn cho người khiêm nhường” (1Pr 5,5) ; Gac 4,6).
Kế đến, người khiêm nhường là những người biết lắng nghe và đem lời Chúa ra thực hành. Đó là những người lắng nghe và thực hành Hiến chương Nước trời. Họ là những người nghèo khó, hiền lành, sầu khổ, khát khao nên người công chính, có tâm hồn trong sạch, biết xây dựng hòa bình. Họ là những người sống trọn vẹn giới răn mến Chúa yêu người. Đặc biệt nhất họ được biết đến là những người sống theo Thần khí chứ không theo tính xác thịt. Chính nhờ sống theo Thần khí mà những người khiêm nhường diệt trừ được những hành vi ích kỷ của con người.(Rm8, 13)
Như vậy, người khiêm nhường là những người bé mọn, luôn biết cậy dựa tín thác vào Chúa, không tự cao tự đại, ỉ vào sức mình nhưng đặt vệnh mệnh đời mình cho bàn tay quan phòng của Thiên Chúa. Khi Chúa Giêsu đến loan báo Tin mừng, Người không loại trừ bất kỳ ai. Nhưng với những người có tấm lòng khiêm nhường sẽ dễ dàng lắng nghe và thực hành Lời Chúa. Chính vì thế Chúa Giêsu đã ca tụng Thiên Chúa Cha vì Ngài đã giấu không cho bậc khôn ngoan thông thái biết mầu nhiệm Nước Trời, nhưng lại mặc khải cho những người bé mọn. Qua đó Chúa mời gọi mọi người hãy học gương nơi Người: “Anh em hãy học với tôi vì tôi có lòng hiền hậu và khiêm nhường.”
Tóm lại, sứ điệp Lời Chúa Chúa nhật 14 thường niêm hôm nay nhấn mạnh Thiên Chúa là một vị Thiên Chúa đầy lòng hiền hậu và khiêm nhường. Người mời gọi chúng ta hãy noi gương bắt chước Người bằng tâm tình của một người khiêm nhường.
Riêng đối với thiếu nhi, chúng con vốn dĩ là những người bé mọn, đơn sơ và khiêm nhường của Chúa. Tuy vậy, trong đời sống hiện tại, nhiều thiếu nhi đã đánh mất đi nét đơn sơ, nhò bé và khiêm nhường qua việc chúng con sống ích kỷ, gian dối, phạm tội, chơi bời lêu lổng. Đặc biệt nhất là những bạn mới lớn, mới dậy thì học đòi ăn chơi, cặp bồ trai gái làm mất đi nét hồn nhiên trong trắng của tuổi vị thành niên.


Cầu mong sao thiếu nhi luôn có được tấm lòng đơn sơ, hiền hậu và khiêm nhường như Chúa Giêsu để rồi qua đó các con có thể làm chứng nhân sống động cho Chúa qua đời sống của mình. Amen

Share: