MINH OAN CHO CHÚA


Chúa nhật Lễ Lá - C
--------
Is 50,4-7; Pl 2,6-11; Lc 22,14-23,56
LỜI DẪN ĐẦU LỄ
        Kính thưa cộng đoàn phụng vụ! Chúa của chúng ta vì yêu thương đã xuống thế gian làm người để chịu chết chuộc tội chúng ta. Hôm nay, chúng ta bước vào Chúa nhật lễ Lá, khai mạc tuần thánh, cao điểm nhất là mừng Tam Nhật Vượt qua, mừng biến cố Chúa tử nạn và phục sinh.
        Mặc dù đang bị những người Do thái tìm giết, nhưng Chúa vẫn quyết định vào thành Giê-ru-sa-lem theo thánh ý Chúa Cha. Đám đông khi thấy Chúa vào thành thì tung hô hoan hỉ. Tuy vậy, ngay sau đó, cũng chính đám đông ấy là những người lên án đòi giết Chúa.
        Dâng thánh lễ này, chúng ta cầu xin Chúa ban ơn để mỗi người biết xác tín và trung thành với Thiên Chúa, đừng để những dụ dỗ của thế gian mà chối bỏ niềm tin, gạt Thiên Chúa ra bên ngoài.
        Giờ đây chúng ta cùng thành tâm sám hối đế xứng đáng cử hành mầu nhiệm thánh.


SÁM HỐI
1.   Lạy Chúa, Chúa đã vào thành Giê-ru-sa-lem và được mọi người chào đón. – Xin Chúa thương xót chúng con.
2.   Lạy Chúa Ki-tô, Chúa đã bị người ta lên án giết chết. – Xin Chúa Ki-tô thương xót chúng con.
3.   Lạy Chúa, Chúa đã chấp nhận chịu chết để cứu chuộc chúng con. – Xin Chúa thương xót chúng con.

Xin Thiên Chúa toàn năng, thương xót và dẫn đưa chúng con đến sự sống muôn đời.



BÀI GIẢNG
MINH OAN CHO CHÚA

1.   Chúa Giê-su bị xử oan

Con người thật lạ. Luôn đòi hỏi chân lý và sự thật được thượng tôn, thế nhưng lại thường hùa vào dư luận và số đông để quyết định một sự việc nào đó, dù việc đó là sai trái. Rõ ràng khi chứng kiến những việc Chúa Giê-su làm và nghe những lời giảng dạy của Người, dân chúng ai cũng biết và xem Chúa chính là Con Vua Đa-vít, Đấng ngự đến nhân danh Chúa. Sứ mạng của Người chính là giải thoát con người khỏi sự kìm kẹp của ma quỷ, phục hồi cho con người quyền làm Con Thiên Chúa mà tộ phụ đã đánh mất khi phạm tội. Vì thế, khi Chúa vào thành Giê-ru-sa-lem dân chúng nhận ra và reo mừng, tu hô, đón chào…: Chúc tụng Đức Vua, Đấng ngự đến nhân danh Chúa

Ấy vậy mà chẳng mấy chốc, tất cả những con người chào đón ấy lại trở mặt đến lạ lùng khi tu hô: Đóng đinh nó vào thập giá.

        Trước sự kiên quyết của nhà lãnh đạo Do Thái giáo và được sự ủng hộ nhiệt tình của đám đông, người ta đã xử ép Chúa vào hàng phạm pháp. (Lc 22, 37). Thật vậy, trước thượng hội đồng: “Họ tìm lời chứng buộc tội Đức Giê-su để lên án tử hình, nhưng không tìm ra, vì tuy có nhiều kẻ đưa chứng gian tố cáo Người, nhưng các chứng ấy lại không ăn khớp với nhau” (Mc 14, 55- 56). Sau khi Phi-la-tô hỏi: “Ông là Vua Do thái sao?; Chúa Giê-su đã khẳng định: “Phải, chính ngài nói đó ... Rồi các ông sẽ thấy Con Người ngự bên hữu Đấng toàn năng và ngự giá mây trời mà đến” (Mc 14, 6). Qua đây Đức Giê-su công khai tuyên bố tư cách Thiên Sai của Người; lời tuyên bố hàm ý nói rõ sứ mạng của Ngôi Hai Thiên Chúa, Đấng sẽ được tôn vinh với Thiên Chúa Ba Ngôi và ngày nào đó sẽ đến trong uy quyền, để phán xét thế gian. Dựa vào đó, cái cớ để họ kết án Đức Giê-su phạm tội đáng chết là tội phạm thượng.

        Như vậy, rõ ràng, Chúa của chúng ta bị xử oan và chết oan. Một vụ án giết người cách bất công mà không một ai dám đứng ra bảo vệ chân lý, bảo vệ sự thật.

2.   Minh oan cho Chúa

Nói đến đây, xin kể cho cộng đoàn nghe câu chuyện sau:
Một ông bố thiểu năng có một đứa con gái nhỏ. Một hôm, sau khi đưa con gái đi học, ông trở về nhà thì một cháu bé bị trượt tuyết và ngã đập đầu chết. Anh ta đã tìm cách cứu thương, nhưng bị người ta hiểu lầm, và nhất là người cha của đứa bé, một cảnh sát, đã quyết truy cứu anh ta về tội ấu âm và giết người bịt miệng. Vì là người thiểu năng, anh không thể đủ lý trí để biện minh cho hành vi mình. Hơn nữa, cha của nạn nhân là một cảnh sát, vì thương con, ông ta đã gây áp lực nếu anh không nhận tội thì sẽ hãm hại con gái của anh ta. Vì thương con, không muốn con gặp nạn, nên anh ta đã nhận tội. Thế là anh ta bị xử oan và kết án tử hình.

        Sau nhiều năm, đứa con gái lớn lên trở thành luật sư và quyết tâm minh oan cho cha của mình. Và cuối cùng cô đã thành công. Tòa tuyên án, cha cô là người vô tội, dù rằng ông đã chết.
       
        Trên đây là nội dung của bộ phim: ĐIỀU KỲ DIỆU TRONG PHÒNG GIAM SỐ 7 – của Hàn quốc. Một bộ phim lấy đi nước mắt của rất nhiều khán giả. Một bộ phim nói về sự hy sinh cao cả của người cha đối với con gái của mình.

        Kể về bộ phim về một vụ xử oan như thế để liên hệ đến vụ án của Chúa. Chúa của chúng ta cũng vì yêu thương con cái mình, nên đã chấp nhận án phạt dù rằng mình chẳng có tội. Nếu như người con trong bộ phim đã minh oan cho cha của mình, thì chúng ta, những người con của Chúa, có bao giờ chúng ta đặt vấn đề là cần phải minh oan cho Chúa không?

        Thật ra Chúa của chúng ta chẳng cần chúng ta minh oan, vì Chúa chẳng có tội gì, vì tự Chúa đã là chân lý và sự thật, và cái chết của Chúa mang lại giá trị to lớn là để chúng ta được sống. Thế nhưng, trong trách nhiệm và bổn phận của người con, chúng ta phải hành động để làm chứng cho Chúa. Chúng ta sống làm sao để minh oan cho cái chết oan của Chúa.

        Vậy, chúng ta phải minh oan cho Chúa như thế nào đây? Không lẽ cũng trở thành luật sư như cô bé trong bộ phim để minh oan cho cha của mình? Thưa chúng ta chỉ cần sống lại chính lối sống mà Chúa chúng ta đã sống. Đó là sống yêu thương, phụ vụ và hy sinh. Bao lâu chúng ta chưa sống được ba điều này, thì bấy lâu chúng ta chưa thể minh oan cho Chúa.

        Nói tóm lại, hôm nay chúng ta được nghe lại cuộc xử án bất công Chúa Giê-su cách đây 2000 năm, để cho thấy cách mà người ta đối xử với Chúa chúng ta, khi Người đến thế gian để giải thoát chúng ta. Mỗi người chúng ta, trong phận vị của một người con, có nhiệm vụ minh oan cho Chúa trong chính đời sống của mình. Đó là một đời sống yêu thương, phụ vụ và hy sinh.

Lm. Mar – Aug Bùi Văn Hồng Phúc, SSS

Share:

0 nhận xét:

Đăng nhận xét