Thứ Tư tuần II mùa chay Gr 18,18-20; Mt 20,17-28 HY SINH, PHỤC VỤ TRONG ĐỜI SỐNG VỢ CHỒNG

Thứ Tư tuần II mùa chay
Gr 18,18-20; Mt 20,17-28

Dẫn đầu lễ
Kính thưa cộng đoàn! “Con người đến không phải là để được phục vụ nhưng là để phục vụ và hiến mạng mình làm giá chuộc muôn người.”
Thời đại ngày nay nhiều người, chỉ thích làm người chỉ huy, sai bảo người khác. Ở gia đình thì gia trưởng, ngoài xã hội thì thích làm chủ, làm thượng đế…Tuy vậy, cũng như Chúa đến thế gian để phục vụ nhân loại, thì mỗi người chúng ta sinh ra cũng có sứ mệnh phục vụ những người Chúa gửi đến đó là gia đình và tha nhân.
Dâng thánh lễ này chúng ta cầu xin Chúa cho mỗi người chúng ta biết noi gương Chúa, đó là biết phục vụ tha nhân trong sự hy sinh và khiêm nhường.
Giờ đây, chúng ta cùng thành tâm sám hối để xứng đáng cử hành Mầu Nhiệm Thánh.


HY SINH, PHỤC VỤ
TRONG ĐỜI SỐNG VỢ CHỒNG

Kính thưa cộng đoàn! Trước khi bước vào cuộc vượt qua, Chúa Giêsu đã ba lần loan báo về cuộc thương khó của Người cách rất rõ ràng. Không những thế vì biết các ông yếu lòng tin nên đã Chúa đã hiển dung trên núi để củng cố lòng tin cho các ông. Tuy vậy, hình như các ông không hiểu thế nào là Nước trời và giá trị của Nước Trời là gì. Đang giữa thời điểm cuối của hành trình rao giảng, các tông đồ tuy theo Chúa đã lâu nhưng trong tâm trí các ông, Nước Trời vẫn chỉ như một vương triều trần thế. Các ông coi trọng quyền lợi cá nhân của mình, nghĩ mình đáng được đối xử cách ưu tiên và đặc biệt. Hai người con ông Dê-bê-đê mong ước được ngồi bên hữu và bên tả; các môn đệ khác thì tức tối ghen tị. Trước suy nghĩ của các Tông đồ, Chúa Giêsu đã nắn chỉnh lại cách hiểu của các ông về hạnh phúc Nước Trời, về sứ mạng của người Tông đồ: Đó là con đường phục vụ, hy sinh và hiến dâng cả mạng sống mình.
Trong đời sống thường ngày của chúng ta cũng thế. Chúng ta luôn muốn mình là nhất, được cung phụng chứ không chịu hy sinh giúp đỡ ai. Ngày nay, nhiều gia đình trẻ, thậm chí cả những cặp vợ chồng đã có với nhau mấy mặt con nhưng cũng khủng hoảng vì không ai chịu là người hy sinh, phục vụ. Từ trước đến nay, trong văn hóa Việt, vốn ảnh hưởng Nho Giáo, coi khinh người phụ nữ: “xuất giá tòng phu, phu tử tòng tử”. Nghĩa là người phụ nữ hoàn toàn phụ thuộc vào người đàn ông. Chính vì thế, cách nào đó trong não trạng người Việt nói chung luôn có tư tưởng chồng chúa vợ tôi. Chồng chỉ có việc đi làm còn tất cả những thứ khác từ việc sinh con, nuôi dưỡng con cái, quán xuyến gia đinh đều do một tay người vợ.
Khi mà những nhà đấu tranh cho nữ quyền lên tiếng thì giá trị của phụ nữ mới được nâng cao. Tuy nhiên, cũng có nhiều phụ nữ, nhân cơ hội đó lại muốn trở thành bà chúa trong gia đình, mọi sự do mình quyết định, chồng con không có ý kiến ý cò gì hết.
Vâng! Cả hai thái độ trên của cả vợ và chồng đều chưa đúng. Nếu như các tông đồ có nhiệm vụ làm người phục vụ hi sinh thân mình cho giáo hội thì vợ chồng cũng phải là người biết hy sinh bản thân cho gia đình, vợ chồng và con cái. Việc hy sinh không chỉ là bổn phận của vợ, hay chồng, hoặc con cái nhưng là của mọi thành viên trong gia đình. Thật vậy, một gia đình có hạnh phúc hay không, có đẹp lòng Chúa hay không phụ thuộc vào cách thức mọi người biết phục vụ lẫn nhau, hy sinh cho nhau. Đó không phải là việc phục vụ hay sinh chung chung nhưng bằng những việc làm cụ thể. Đó là khi đi làm về vợ chồng con cái cùng phụ nhau dọn dẹp nhà cửa, nấu cơm nước, cùng nhau ăn cơm, đọc kinh…

Cuộc sống hiện đại, mỗi người chúng ta hôm nay - những người đang sống trong môi trường xã hội, giáo xứ, gia đình- chắc hẳn cũng không thoát khỏi những cám dỗ về quyền lợi và hưởng thụ. Ít nhiều, trong thâm tâm, chúng ta cũng mong sao mình là người quan trọng, người được phục vụ, được “ngồi bên hữu hay bên tả”, được là người có quyền lực ít là trong đời sống gia đình. Thập giá và chén đắng, hy sinh và khổ chế dường như đã quá xa lạ với cuộc sống con người… Qua sứ điệp của lời Chúa hôm nay, đặc biệt trong mùa chay thánh này, Chúa Giêsu mời gọi mỗi chúng ta biết mở lòng, xét lại đời sống của mình, xem lại những tương quan của mình với Chúa, với tha nhân và với mọi người, qua mẫu gương yêu thương, phục vụ, hy sinh. Qua đó, chúng ta bỏ đi cái tôi ích kỷ mà biết dấn thân phục vụ Chúa và tha nhân. Amen
MAPHUC,SSS
Share:

0 nhận xét:

Đăng nhận xét