Thứ Sáu sau Chúa nhật Chúa
Thăng Thiên
Cv 25, 13b-21; Ga 21, 15-19
Lời dẫn đầu lễ
Chia sẻ Lời Chúa
Kính
thưa cộng đoàn! Sau khi Chúa sống lại đã hiện ra với các tông đồ khi các ông đi
đánh cá. Trong lần hiện ra này, vì biết rằng Người sẽ chẳng ở lại với nhân loại
bao lâu nữa nên Người đã trao trách nhiệm cho Phê-rô thay mặt Người coi sóc
đoàn chiên của Người. Nhưng trước khi trao trách nhiệm cho Phê-rô Người muốn
ông xác định lại tình yêu của ông đối với Người. Vì chỉ có yêu thật sự ông mới
có thể chu toàn trách nhiệm mà Chúa đã trao phó.
Mỗi người chúng ta cũng được Chúa trao phó trách nhiệm đó là
hướng dẫn và chăm sóc những người thân trong gia đình. Vì thế, dâng Thánh lễ
này chúng ta cầu xin Chúa cho mỗi chúng ta ngày càng yêu mên Chúa nhiều hơn và
chúng ta có thể hy sinh để chu toàn trách nhiệm chăm sóc gia đình của chúng ta.
Giờ đây, chúng ta cùng thành tâm sám hối để xứng đáng cử hành
Mầu Nhiệm Thánh.
TÌNH YÊU VÀ TRÁCH
NHIỆM
Kính thưa cộng đoàn! Trong tư cách là Người mục tử nhân lành,
Đức Giêsu lo lắng cho đàn chiên của Người, vì bây giờ Người không hiện diện hữu
hình ở giữa họ nữa. Bởi vì Người chăm sóc họ và muốn gìn giữ họ, Người đã trao
ban Phêrô, để ông làm mục tử dẫn dắt họ. Phêrô phải săn sóc họ, phải giữ cho họ
đi trên đường ngay nẻo chính, phải điều khiển và hướng dẫn họ. Tuy vậy, trước
khi giao nhiệm vụ cho Phê-rô Chúa cần ông xác tín lại tình yêu của mình.
1. Tình yêu của Phê-rô
Tin
mừng hôm nay có lẽ làm cho nhiều người chúng ta cảm thấy khó trả lời nếu như
chúng ta đặt tâm trạng mình vào tình thế của Phê-rô. Đây là lần đối thoại gặp gỡ
giữa Chúa và Phê-rô lần đầu tiên sau khi Người sống lại, kể từ sau khi Phê-rô
xác tín rằng dù có chết cũng không chối Chúa. Nhưng những gì xảy ra sau đó thì
ai trong chúng ta cũng biết rồi. Ông đã chối Chúa ba lần. Gặp Chúa lần này, có
lẽ Phê-rô rất ái ngại vì lỗi lầm của mình, nhưng có lẽ ông đau khổ nhiều hơn
khi Chúa hỏi ông đến ba lần: Này anh Phê-rô, anh có yêu mến Thầy không? Dường
như Chúa chưa tin lắm vào tình yêu của Phê-rô thì phải. Không phải thế. Ở điểm
này, nhiều nhà thần học cho rằng sở dĩ Chúa hỏi Phê-rô đến ba lần vì để bù lại
ba lần ông đã chối Chúa. Tuy nhiên, việc hỏi Phê-rô, Chúa muốn ông quả quyết và
xác tín vào Tình yêu của Chúa. Thật vậy, việc Chúa hỏi đến ba lần ngụ ý rằng
Chúa muốn Phê-rô yêu Người cách trọn vẹn, bằng hết lòng, hết linh hồn và hết
trí khôn. Trong cả ba lần hỏi của Chúa, Phê-rô đều trả lời dứt khoát: Lạy Chúa, con yêu mến Chúa.
2. Tình yêu phải đi kèm với trách nhiệm.
Thưa
cộng đoàn! Tình yêu không đơn giản chỉ là yêu không không, nhưng cần phải được
thể hiện qua hành động, đó là phải có trách nhiệm, mà ở đây trách nhiệm của
Phê-rô chính là: “hãy chăm sóc chiên của Thầy.”
Tình yêu của Phê-rô lúc này chắc chắn khác với tinh thần hăng
hái trước khi Chúa chết, bởi nó đã qua thử thách và ông đã đổ vỡ. Tình yêu lúc
này của Phê-rô đối với Chúa đó là tình yêu trưởng thành, tình yêu đã sống lại
sau khi ông chối Chúa. Tình yêu này có kèm theo hành động, trách nhiệm đối với
Chúa. Đó là chăn dắt đoàn chiên của Chúa.
3. Lời mời gọi của Chúa đối với mỗi người
chúng ta.
Mỗi
người chúng ta cũng vẫn được Chúa hỏi: Ông, bà, anh, chị…có yêu mến Thầy hơn những
người khác không? Và dĩ nhiên chúng ta cũng sẽ trả lời là có. Nhưng trả lời như
vậy là chưa đủ, cần phải có hành động như Phê-rô, đó là chu toàn trách nhiệm mà
Chúa đã ban cho chúng ta.
Ai
trong chúng ta cũng đã cảm nghiệm được thế nào là yêu thật sự. Tình yêu không
bao giờ đi một mình, tình yêu phải đi đôi với trách nhiệm. Chẳng hạn trong gia
đình, vợ chồng yêu thương nhau thì phải có trách nhiệm trên cuộc đời nhau. Vì
khi cầm tay nhau đọc lời kết ước cũng là lúc hai người ký kết một giao ước, qua
đó mỗi người phải lãnh nhận phần trách nhiệm của mình đó là yêu thương và tôn
trọng nhau, là yêu thương và giáo dục con cái theo luật Chúa.
Nhiều
người hay than rằng: Tại sao Chúa lại ban cho con thánh giá nặng quá? Làm sao
con vác nổi và nhiều khi muốn bỏ cuộc. Chúng ta phần nào với kinh nghiệm đời sống
gia đình cũng hiểu được tâm trạng của người vợ luôn phải chịu đựng một ông chồng
trăng hoa, nhậu nhẹt tối ngày; hoặc một người chồng luôn đau đáu khi vợ của
mình hết quần này áo nọ đến tô son trét phấn; hoặc nhiều cha mẹ cũng đau khổ vì
những đứa con bất hiếu, hư đốn... Vâng! Thưa cộng đoàn, gia đình là những người
Chúa đã gửi đến để chúng ta sống với, sống cùng, để như Phê-rô chúng ta chăn dắt
những người đó. Nếu chúng ta nói rằng: Lạy Chúa con yêu Chúa, như Phê-rô thì
đòi buộc chúng ta phải chu toàn trách nhiệm Chúa gửi đến cho chúng ta mà không
than vãn kêu ca. Vì chính những người trong gia đình dù xấu, hay tốt thì cũng
là những con người giúp chúng ta nên thánh trong địa vị mà Chúa đã trao phó.
Nói
tóm lại, qua Tin mừng hôm nay, chúng ta cần biết rằng Tình yêu không bao giờ chỉ
là những lời nói không không. Tình yêu luôn đi đôi với trách nhiệm. Nếu chúng
ta đã mang danh là những Ki-tô hữu, nghĩa là những người có Chúa, những người
tin vào Chúa, những người sống giới răn yêu thương của Chúa thì phải chu toàn
trách nhiệm mà Chúa đã trao phó. Trách nhiệm đó đơn giản chỉ là hết lòng hết sức
chăm lo cho gia đình của mình, dù đôi lúc cũng rất mệt mỏi và chán nản vì những
trái nghịch và bất toàn của một ai đó. Tuy vậy, việc chu toàn tốt bổn phận và
trách nhiệm lại là cơ hội tốt nhất để chúng ta nên thánh mỗi ngày. Amen.
Lm. Mar - Aug Bùi Văn Hồng Phúc, sss
0 nhận xét:
Đăng nhận xét