Thứ Năm tuần II mùa chay
Gr 17,5-10; Lc 16,19-31
“Giữa chúng ta đây và các con đã có một vực thẳm
lớn, đến nổi bên này muốn qua bên các con cũng không được, mà bên đó qua bên
này cũng không được.”
Kính
thưa cộng đoàn! Sỡ dĩ giữa anh Ladaro và người giàu có có khoảng cách không thể
bước qua được là vì khi còn sống người giàu đã tự đào lấy cái hố sâu ngăn cách ấy
bằng lối sống vô cảm, thờ ơ trước nỗi đau của tha nhân. Thời đại ngày nay nhiều
người, chỉ biết sống hưởng thụ, ích kỉ mà không biết quan tâm đến người nghèo,
những người bị bỏ rơi đang sống bên cạnh, hoặc ngay trước cửa nhà mình.
Dâng
thánh lễ này chúng ta cầu xin Chúa cho mỗi người chúng ta biết từ bỏ lối sống
ích kỷ, hưởng thụ mà chia sẻ với tha nhân. Có như thế chúng ta mới có cơ hội được
gặp gỡ các thiên thần và ông Ápraham khi từ giã cõi đời này.
Giờ
đây, chúng ta cùng thành tâm xám hối để xứng đáng cử hành mầu nhiệm thánh.
NGHỊCH LÝ CỦA NƯỚC TRỜI
Có
bao giờ chúng ta chú ý một bài cảm ơn sau các thánh lễ trọng chưa? Nếu chú ý một
chút, chúng ta dễ dàng nhận ra các bài cám ơn rất giống nhau. Phần đầu là kính
thưa các bậc đáng kính như giám mục, các cha, các thầy…những đấng bậc này thường
được giới thiệu rõ ràng, họ tên và chức vụ. Sau khi cám ơn xong rồi mới đến những
người khác các thành phần ban bệ, và cuối cùng là những người tầm thường nhất:
cộng đoàn.
Cũng
vậy, trong cuộc sống, những người giàu, những người nắm quyền lực phần lớn là
những người được giới thiệu đầu tiên, được ưu tiên ngồi vào chỗ nhất, được chào
đón…
Tuy
nhiên, trong đoạn Tin Mừng chúng ta vừa nghe thì lại có một sự đảo ngược hoàn
toàn. Ngay trong phần giới thiệu nhân vật, người giàu đã được giới thiệu một
cách rất sơ sài, một người giàu chung chung không có tên tuổi. Còn người nghèo
rất nhiều lại được giới thiệu rất chi tiết và cụ thể, kể cả tên của người đó -
Ladarô.
Xin
được dừng lại ở chi tiết này để thấy sự khác biệt giữa giá trị trần thế và giá
trị Nước Trời.
Sự
khác biệt này nằm ở chỗ kẻ tưởng rằng có lợi thế trong trần gian thì không được
gọi tên, còn kẻ hèn mọn lại được gọi tên. Chúa Giêsu đã gọi tên người nghèo,
như thế là Người đảo ngược trật tự xã hội thường tình. Ông nọ bà kia đáng được
xem là người, còn dân lao động chân tay thì không. Nhưng khi chết, ông Ladarô
đã tìm được những người bạn hữu là các thiên thần, tổ phụ Ápraham, hay còn gọi
là những người có đức tin. Ngược lại, ông nhà giàu chẳng có bạn bè, chẳng có trạng
sư biện hộ cho hoàn cảnh của ông ta, mặc dù ở trần gian ông rất giàu có và quyền
lực. Hỏa ngục chính là nỗi cô đơn.
Nguyên
nhân do đâu có sự đảo ngược giá trị giữa trần thế và Nước Trời?
Thưa
nguyên nhân là do những người giàu tự tạo ra cho mình hố ngăn cách với người
khác bằng tiền bạc và quyền lực. Để rồi khi chết đi, chính những thứ đó đó cách
ngăn khiến ông xa rời người công chính và xa rời Thiên Chúa. Ông đã không biết
sử dụng tiền của để mua lấy Nước Trời mà chỉ yến tiệc linh đình, lụa là gấm
vóc. Thậm chí, người nghèo ngay trước cửa mà ông cũng không thấy, bởi ông bị tiền
tài danh vọng che hết tầm mắt và che cả lương tâm của ông. Chính vì thế ông trở
nên một người có lương tâm chai lỳ trước nỗi đau của người khác, tự che mắt
mình bằng quyền lực và của cải. Mà của cải vật chất ở đời này rồi cũng sẽ qua
đi khi con người nằm xuống.
Chúng
ta đang sống giữa trần thế này, không thể không có của cải vật chất. Nhưng nếu
chỉ biết bám vào chúng như người nhà giàu, chẳng khác nào chúng ta cũng đang tự
mình đào hố sâu ngăn cách với Thiên Đàng sau khi xuôi tay nhắm mắt.
Người
nghèo Ladarô vẫn sống giữa chúng ta, giữa những đống gạch bỏ hoang, những đống
rác bẩn thỉu, giữa những công nhân đang sống trong các dãy phòng trọ nhà chúng
ta. Họ làm điếm, ăn cướp, …nhưng khi nằm xuống thì họ gặp được những người
thương yêu mình, các thiên thần và ông Ápraham chào đón. Không phải là Chúa
thiên vị, hay dung túng cho tội nhân, nhưng hơn bao giờ hết, họ là những con
người đáng thương, những con người luôn cần đến lòng thương xót của Thiên Chúa.
Chính Lòng Thương Xót đi bước trước, xóa sạch mọi lỗi phạm.
Còn
chúng ta, chúng ta cố gắng rất nhiều, tuy nhiên chúng ta hay tự ru ngủ mình bằng
triết lý được và mất. Tôi làm thứ này cho Chúa thì Chúa phải cho lại tôi thứ khác.
Tôi có tiền, có của cải vật chất hoặc đời sống tốt lành thánh thiện thì những
thứ đó sẽ là những trạng sư bảo hộ cho tôi trước tòa Chúa. Suy nghĩ như thế là
hoàn toàn sai lầm, chúng ta chỉ có một Đấng Bảo Trợ, một Đấng Cứu Độ, một trang
sự trước tòa Chúa là Đức Kitô mà thôi. Đức Kitô đã cứu chúng ta bằng cái chết của
Người thì mỗi người chúng ta cũng phải biết chết đi để cứu giúp người khác
trong đời sống của mình.
Như
vậy, những giá trị quyền lực vật chất ở đời này sẽ trái ngược hoàn toàn với đời
sau và trở thành hố sâu ngăn cách nếu chúng ta chỉ biết sống ích kỷ vun vén cho
bản thân. Hiểu được như thế vậy còn chần chừ gì nữa mà không biết dùng của cải
vật chất, quyền lực ở đời này để mua lấy của cải trên thiên đàng, nơi mối mọt
không bao giờ đục khoét được bằng lối sống bác ái yêu thương, biết chia sẻ và
giúp đỡ tha nhân.
MAPHUC,SSS
0 nhận xét:
Đăng nhận xét